Aura – vùng hào quang của con người
Tiếng
Anh có từ “aura”, chỉ dáng vẻ, bầu không khí, toát ra từ một người,
tương tự như vùng hào quang chúng ta thường thấy trên các bức tranh
Chúa Phật… Đây là một loại năng lực toát ra từ một người, làm cho người
khác có cảm tưởng vui vẻ, bình an, buồn bã hay sợ hãi… khi gặp người
đó. Người Việt ta hay nói “xem tướng” một người. “Tướng” là cơ thể,
phong cách bên ngoài, cộng với aura của người đó.
Thế nào để thấy hào quang
Rất
nhiều người nói về aura, kể cả màu sắc xanh đỏ tím vàng của aura.
Chẳng biết làm sao họ có thể nhìn ra màu. Nhưng có lẽ tất cả chúng ta
đều nhận ra được aura từ cơ thể của người khác phần nào—gặp một người
tự nhiên ta thấy người đó dễ thương, hay thông minh, hay nhanh nhẹn,
hay hiền dịu, hay khó tính… Cái “cảm giác” mà ta có đó là do aura của
người đó mà ra.
Cách
đây mấy năm mình gặp một vị sư Phật giáo, tu viện trưởng của một tu
viện bên Mông Cổ. Vị sư này khoảng 40-45 và một cái bụng bự như bụng
của Phật Di Lặc, và vị sư này cũng luôn luôn cười như Phật Di Lặc. Đặc
điểm của vị sư này là khi mình bước vào căn phòng khoảng 30 người
trong đó, người đầu tiên con mắt mình dán vào là vị sư này. Có thể do
áo choàng vàng duy nhất trong phòng.
Nhưng
ngay lập tức là mình cảm thấy muốn ôm sư một cái. Mình liền bước ngay
đến sư và, chẳng giới thiệu gì cả, hỏi ngay: “Cho tôi ôm anh một cái
được không?” (Can I give you a hug?). Sư gật đầu, mình và vị sư ôm
nhau thật mạnh. Khi vừa rời nhau, thì vài ông bạn của mình đứng cạnh
nói: “Don’t you just want to give him a hug!” (Không phải là chúng ta
chỉ muốn ôm anh ta sao?) (Chữ you này phải dịch là “chúng ta” mới đúng
nghĩa). Mọi người đều đồng ý là thấy vị sư này là chỉ muốn ôm anh ta.
Đó chính là aura.
Vậy thì aura của bạn thế nào?
Aura
có tự nhiên, chúng ta chẳng có cách nào kiếm soát hay thay đổi aura
được. Nhưng vì aura đến từ bên trong ta, cho nên nếu ta có bên trong
hòa ái thì ta có aura hòa ái, bên trong đang giận dữ thì aura đầy nộ
khí, bên trong muốn giết người thì aura đầy sát khí, bên trong đang yêu
thì aura đầy mơ mộng… Người hay gian dối có aura gian dối, người thành
thật có aura thành thật, người khiêm tốn aura khiêm tốn, kiêu căng
aura kiêu căng…
Khả
năng nhận biết aura của người khác thì ai cũng có, nhưng giỏi hay
không là nhờ trời sinh một phần, một phần khác nhờ tập quan sát, và một
phần nữa là nhờ tâm tĩnh lặng để nhậy cảm với tất cả mọi sự.
Aura
là một phần lớn của thân ngữ (body language), nhưng phần lớn các lớp
body language chẳng dạy một tí gì về aura cả, vì đó là phần huấn luyện
trong tâm, thuộc khả năng của các trường phái tâm linh nhiều hơn.
Muốn
người khác vui vẻ và gần gũi khi gặp ta, cách hay nhất là có một aura
tích cực, khiêm tốn, thành thật và hòa ái. Aura tích cực làm người ta
cảm thấy yêu đời và mạnh mẽ khi gần mình. Khiêm tốn làm người ta yêu
mình. Thành thật làm người ta tin mình. Hòa ái làm người ta cảm thấy
gần gũi mình. Vậy thì, ta phải có tâm tích cực, khiêm tốn, thành thật,
hòa ái.
Muốn nhậy cảm để “đọc” được aura của người khác thì tập lặng im, quan sát, nghe kỹ khi nói chuyện, và tâm luôn luôn tĩnh lặng.
“Một
người phụ nữ rất đẹp hầu như chẳng bao giờ để lại ấn tượng rõ ràng về
bóng dáng và hình vóc trong tâm khảm: thường thì chỉ còn lại một aura
của sắc màu sống động”, ai đó đã nói.
"Hào quang" của cơ thể sống chính là "hồn"
4/7 phần của cơ thể thuộc về linh hồn
GS.TS
Khoa Học Đoàn Xuân Mượu, nguyên viện trưởng Viện Văcxin, tác giả
cuốn sách "Khoa học và vấn đề tâm linh" khẳng định, linh hồn là bất
tử và tồn tại sau khi chúng ta chết. Dựa trên các quan điểm của triết
học Đông Tây, kết hợp với các bí truyền cổ đại, những trải nghiệm
bất khả trị của các tôn giáo, tín ngưỡng thế giới... đã khẳng định
cấu tạo con người gồm 7 phần gồm:
Thể xác, năng lượng, cảm xúc và 4 cơ thể tâm thần.
Trong
đó, chỉ có thể xác là hữu hình. 6 phần còn lại là năng lượng không
đặc như thể xác. Phần nữa loãng hơn là năng lượng về linh cảm, đây là
những cái xếp vào năng lượng chưa phải tế vi.
Thân thể tế vi gồm:
Ngoại cảm, nhân quả, trí tuệ (tài năng di truyền), linh hồn là 4
phần thuộc về vật chất mịn. Vía, linh hồn, chức năng linh cảm... là
những phần sau khi chết vẫn còn, chỉ chết phần xác. Phần kia còn mãi
và giữ được nhân cách của con người - linh hồn.
Theo
GS.TS Phan Anh, giám đốc Trung tâm Nghiên cứu Tiềm năng Con người,
khoa học ngày càng phát triển, với nhiều phát minh quan trọng cho phép
con người có thể hiểu biết về thế giới xung quanh nhiều hơn và do đó
nhiều cái từ "vô hình" đã trở thành hữu hình. Chẳng hạn, cách đây
trên 70 năm, các nhà khoa học đã đưa ra giả thiết về sự tồn tại của
vật chất tối, chiếm 90% trong vũ trụ nhưng người ta không thấy và nắm
bắt được bằng các khí cụ khoa học và người ta coi nó là "bóng ma vũ
trụ".
Gần
đây, sự kiện Bullet Cluster - sự đụng độ giữa hai thiên hà - người ta
đã quan sát được và có bằng chứng về sự tồn tại của "vật chất tối" và
"vật chất tối" dần sáng tỏ trong thế giới vô hình. Có những cái
chúng ta chưa nắm bắt được thì nó vô hình và đến lúc nắm bắt được sẽ
trở thành hữu hình.
Tương
tự, mỗi con người có thể coi là một tiểu vũ trụ, trong đó có phần hữu
hình và phần vô hình. Những gì chúng ta thấy được rõ ràng thì là hữu
hình, còn những gì chỉ mới cảm nhận hoặc phỏng đoán, suy luận dựa
trên một số quan sát gián tiếp vẫn thuộc "vô hình".
Aura của người :Nghệ thuật - Đang yêu thương - Chịu đựng kiên nhẫn
Đây là một đoạn phim nhỏ từ hào quang thay đổi màu sắc Hào quang thay đổi màu sắc hồng tím, có nghĩa là đang điều chỉnh trong một người theo tâm trạng hưng phấn, vui, khi thay đổi hào quang sang màu vàng
Hào quang trên ngôi mộ!
Cũng
theo GS.TS Phan Anh, giám đốc Trung tâm nghiên cứu Tiềm năng con
người, khi dùng một loại máy chụp ảnh đặc biệt, trong một số điều kiện
nào đó, người ta chụp được con người với những vùng hào quang xung
quanh. Đó là những quầng sáng nhiều màu sắc bao bọc xung quanh cơ thể. (Thiết bị hiện ảnh trường cộng hưởng (RFI) là một kiểu mở rộng của thiết bị ảnh hưởng cộng hưởng từ (MRI). Cộng
nghệ mới này cho ta thông tin khoa học chi tiết và những diễn giải
khách quan đối với tất cả các dạng hào quang và các trường năng lượng
sinh học, xác định kiểu dáng và chức năng của tất cả các năng lượng
sinh học có trong các khu vực cụ thể của não người. Xem thêm : Máy đo hồ quang RFI (1) )
Một số
quan sát về hào quang của những bệnh nhân ở phút cuối đời cho thấy,
lúc này hào quang dần tách khỏi cơ thể và thoát ra ngoài khi người
bệnh đã ngưng thở.
Sau 49
ngày, người ta lại thấy hào quang trở lại trên ngôi mộ và sau đó rời
đi luôn. Như vậy, hào quang quan sát được không phải là thứ ánh sáng
phát ra từ vật chất mà nó là một phần tồn tại cùng vật chất, là phần
vô hình tồn tại song song với hữu hình.
Hào quang chứa đựng những thông tin gì và cùng với hào quang,
còn có năng lượng vô hình nào tồn tại song song nữa? Nó có liên quan
gì đến vật chất tối, năng lượng tối hay không... cho đến nay con
người chưa biết hết. Nhưng qua quan sát, đúc kết và trải nghiệm thực
tế cho thấy, năng lượng siêu hình chứa đựng các thông tin về con
người vẫn tồn tại, vận động, chuyển hóa và có thể có tác động qua lại
lên thế giới hữu hình.
Có cơ
sở để suy luận rằng, "hào quang" (Aura) của cơ thể sống chính là
"hồn", còn khi cơ thể sống không tồn tại nữa thì hào quang tách ra
cùng với một phần năng lượng siêu hình thành phần vô hình thuộc về
"tiểu vũ trụ".
4.800 bức thư chứng minh sự tồn tại của linh hồn
GS.TS Đoàn Xuân Mượu cho biết, chứng minh sự tồn tại của linh hồn có rất nhiều nghiên cứu có cơ sở vững chắc.
Đặc
biệt, cuối thế kỷ XIX, BS Camille Flammarion, người Pháp đã bỏ ra 60
năm để nghiên cứu xem sau khi chết con người có còn lại gì không? Khi
nghiên cứu ông đã không dùng phương pháp siêu hình như các nhà khoa
học khác mà dùng phương pháp thực chứng của khoa học chính thống để
nghiên cứu.
Ông
thu thập chứng cứ từ khắp các địa phương trong nước Pháp và từ nhiều
nước trên thế giới. Các thông tin được chuyển tải trong 4.800 bức thư
từ những nguồn đáng tin cậy và được kiểm chứng chặt chẽ. Các bức thư
này nói lên tính đa dạng sự xuất hiện linh hồn của người quá cố bởi
chính những người thân và bạn bè của họ.
Từ
4.800 bức thư nhận được, BS Camille Flammarion nhận xét, những người
đã chết tiếp tục sự tồn tại sau cái chết của thể xác. Họ tồn tại ở
dạng vô hình mà ta không thể sờ, không thể thấy bằng mắt trong điều
kiện bình thường. Sự tồn tại của họ hoàn toàn khác của chúng ta. Đôi
khi họ tác động lên tâm thức của chúng ta và qua đó ta cảm nhận được sự
hiện hữu của họ.
Chúng
ta thấy họ như khi họ còn sống, từ cách ăn mặc, cử chỉ, giao tiếp. Đó
là sự giao lưu giữa linh hồn người chết và linh hồn người sống. Đây
không phải là hoang tưởng mà là hiện thực. Từ linh hồn phát ra những
sóng nhẹ, khi tiếp cận với người sống có sóng cùng tần số thì tạo ra
hình ảnh trong não bộ của người sống, khi ấy linh hồn vô hình, trở lên
hữu hình.
Theo http:chuangoi.com
Không có nhận xét nào :
Đăng nhận xét